Sự năng động mỗi ngày tỷ lệ thuận với sự tiến triển tích cực trong sự nghiệp
 -  4.509 Lượt xem
(Doanh nhân thời đại) Một mục tiêu giúp bạn vượt ra khỏi vùng an toàn là rất quan trọng. Sau hành trình 70 ngày, tôi đã đối diện với cuộc sống theo một cách nhìn sâu sắc hơn nhiều.
Param Hegde là một nhà văn, nhà diễn giả đồng thời là một chuyên gia Công nghệ thông tin. Param tin tưởng vào tầm quan trọng của việc tự học hỏi và tự cải thiện liên tục và truyền tải chúng vào các bài viết của mình để truyền cảm hứng cho người đọc. Bài viết dưới đây là những chia sẻ của anh về những thay đổi kỳ diệu sau quá trình tập chạy liên tục sau 70 ngày của mình.
Vì công việc của một chuyên gia Công nghệ thông tin đã khiến tôi có lối sống ít vận động, nên tôi đã bắt đầu tập chạy cách đây 5 năm với mục đích giữ cho bản thân mình khỏe mạnh. Nhưng tôi thường chăm chỉ trong một vài ngày, sau đó lại nghỉ tập và sẽ kéo dài thành một thời gian nghỉ rất dài. Tôi nhận ra rằng, để có được bất kỳ thành tựu thực sự nào, chúng ta phải nhất quán. Chính vì vậy, tôi đã đăng ký thử thách 100 ngày tập chạy để ép mình nhất quán. Tôi chạy đều đặn mỗi ngày trong tuần, chỉ nghỉ giải lao vào cuối tuần.
Tôi rất vui vì tôi đã chạy đều đặn trong 70 ngày trong giai đoạn này. Hơn cả việc hoàn thành thử thách, cuộc hành trình này đã thay đổi cuộc đời tôi theo nhiều cách.
Hành trình từ Ngày 1 đến Ngày 50
Tôi đã chạy lần đầu tiên vào ngày 20 tháng 7. Sau một vài ngày, tôi nhận thấy nhiều thay đổi đã xảy ra trong lối sống của mình. Chạy bộ mỗi sáng đã tạo ra một lịch trình rất cần thiết cho cuộc sống của tôi. Không chỉ vậy, tôi có thời gian lên kế hoạch tốt trong ngày, ăn ngon miệng, ngủ ngon và có một cái nhìn tích cực hơn trước. Tôi đọc thêm sách, viết nhiều hơn và cũng dành nhiều thời gian hơn cho gia đình.
Hành trình từ Ngày 50 đến Ngày 70
Khi bước sang ngày thứ 50, tôi cảm thấy hạnh phúc vì mình đã không bỏ cuộc.
Tuy nhiên, ngay sau đó dường như việc tâp luyện đã trở nên đơn điệu. Và đã đến lúc cần thay đổi, hoặc bổ sung một cái gì đó mới để tiếp tục hành trình.
Tôi đã thử một vài ý tưởng.
Ý tưởng đầu tiên là chạy nhanh hơn mỗi ngày. Ít nhất điều đó sẽ khiến tôi hứng thú, vì bản thân đã có một số mục tiêu để mong đợi.
Ý tưởng thứ hai của tôi là chụp một số bức ảnh trước và sau khi chạy.
Nhờ những buổi tập chạy, tôi đã đi đến những nơi tôi chưa từng đến. Tôi chạy chân trần trên bãi cát, cảm nhận làn gió mát lành, tiếng sóng nhịp nhàng, bình minh hay hoàng hôn. Tôi sẽ ghi lại những hình ảnh đó như một thành quả của mình trong mỗi buổi tập luyện.
Ý tưởng thứ ba mà tôi đã thử là chạy cùng với cậu con trai 8 tuổi của mình. Khi chạy cùng nhau, chúng tôi nói về rất nhiều điều trong suốt buổi chạy. Đó là những khoảng khắc hạnh phúc và bình yên tuyệt vời.
Kết thúc - ngày thứ 70
Từ khoảng ngày thứ 60 đến ngày thứ 70, tôi bị đau bụng. Cả bác sĩ và tôi đều không biết chắc việc tập chạy có phải nguyên nhân của những cơn đau này hay không. Bác sĩ nói tôi vẫn có thể chạy thêm vài ngày nữa, nhưng tôi không thấy thoải mái nên đã dừng lại ở 70 ngày.
Tôi nói điều này không phải để làm nản lòng bất cứ ai, nhưng hãy nhớ trong cuộc sống, một số điều không thể đoán trước được. Điều đó đã dạy tôi nhìn cuộc sống một cách sâu sắc hơn rất nhiều.
7 bài học tôi học được từ cuộc hành trình 70 ngày
1. Hình thành thói quen quan trọng
Tôi đã học được tầm quan trọng của việc hình thành một thói quen quan trọng và cách nó thay đổi cuộc sống của mình khi. Khi đăng ký thử thách này, tôi chưa bao giờ nhận ra rằng những gì tôi thực sự đang cố gắng xây dựng là một thói quen quan trọng.
Tôi có thể thấy rất nhiều sự cải thiện trong cuộc sống của mình mà nó mang lại trong cuộc sống - cách tôi ăn đến cách ngủ, cách tôi giải quyết các vấn đề quan trọng và cách tôi dành thời gian cho gia đình.
Cho dù đó là chạy, đọc, viết hay thứ gì khác mà bạn quan tâm, tốt hơn hết là bạn nên hình thành những thói quen để mang lại nhiều thay đổi trong cuộc sống.
2. Có một mục tiêu thúc đẩy bạn vượt ra khỏi vùng an toàn là điều quan trọng
Tôi nhận ra là một mục tiêu giúp bạn vượt ra khỏi vùng an toàn là rất quan trọng. Nếu tôi chỉ thực hiện thử thách chạy trong một tháng, có lẽ sẽ không có được những bước tiến cho bản thân nhiều như tôi đã làm.
3. Hoạt động thể chất vào buổi sáng mang lại động lực và sự tích cực trong suốt cả ngày
Chạy vào buổi sáng tạo động lực cho cả ngày dài. Nó là một trò chơi tinh thần nhiều hơn là một trò chơi thể chất, ngay cả khi bạn chỉ chạy một quãng đường ngắn khoảng 2km.
4. Điều độ là chìa khóa của sức khỏe và thể chất
Trong suốt thời gian đó, tôi cảm thấy tuyệt vời cả về thể chất và tinh thần. Nếu không có thử thách này, tôi không biết mình sẽ gặp vấn đề gì khác khi ngồi ở nhà với tình trạng COVID này.
Tuy nhiên, cơn đau phát triển khiến tôi nghĩ nhiều hơn đến việc tập thể dục vừa phải, đi bộ, chạy có thể 2-3 lần một tuần. Tôi cảm thấy tốt hơn là nên nghỉ ngơi thường xuyên hơn là nghỉ vào cuối tuần.
5. Có niềm vui vô hạn khi kết nối với thiên nhiên
Có quá nhiều thứ để quan sát, cảm nhận và trải nghiệm ngoài thiên nhiên. Có thể là chạy trong thành phố hoặc chạy trong làng, đi bộ lên núi, hoặc chạy trên bãi biển, đều rất tuyệt vời. Chúng ta nên dành thời gian để tận hưởng thiên nhiên xung quanh.
6. Phát triển tính kiên trì, bạn có thể truyền cảm hứng cho người khác
Nếu bạn kiên định và làm điều gì đó với sự siêng năng, mọi người sẽ coi bạn như một hình mẫu. Nó sẽ truyền cảm hứng cho những người khác làm tốt hơn với điều gì đó mà họ quan tâm. Nhiều bạn bè đã nói với tôi rằng tôi đã làm được điều đó bằng việc tự vượt qua thử thách trong thời gian này. Thật là vui khi nghe điều đó. Tôi tin rằng kiên trì là một phẩm chất cao quý cần phát triển trong cuộc sống.
7. Điều quan trọng là phải sống chậm lại, phản xạ và giữ vững lập trường
Tôi học được tầm quan trọng của việc sống chậm lại và trân trọng những điều nhỏ nhặt. Chạy, giống như viết, là một liệu pháp. Đôi khi, chúng ta chạy theo cuộc sống quá nhiều, theo đuổi những ước mơ và mục tiêu mà quên tận hưởng những điều nhỏ bé.
Sau mỗi buổi chạy, tôi nghỉ ngơi một lúc trong không gian thiên nhiên và thời gian này thực sự giúp tôi sống chậm lại và giữ vững lập trường. Những ngày cuối cùng khi tôi phát hiện những cơn đau của mình, tôi nhìn lại cuộc sống nhiều hơn. Tôi sống chậm lại và tạm dừng nhiều hoạt động để tận hưởng những điều nhỏ bé trong cuộc sống của mình.
Theo blog của Param Hegde