Cảm động bức thư gửi con của người bố doanh nhân vừa chinh phục đỉnh Fansipan
 -  6.272 Lượt xem
(Doanh nhân thời đại) Fansipan là đỉnh núi cao nhất Việt Nam và cũng là đỉnh núi cao nhất Đông Dương với chiều cao 3.143m so với mực nước biển
Việc chinh phục “nóc nhà Đông Dương” luôn là một thách thức đối với những người ưu du lịch và khám phá. Bởi muốn chinh phục Fansipan bạn cần phải có một sức khỏe tốt, một sự quyết tâm cao và quan trọng hơn là tinh thần đồng đội của những người đi cùng! Có người chinh phục thành công, nhưng cũng có những người đã phải bỏ cuộc giữa chừng vì nhiều lý do.
Và cái cảm giác tuyệt vời khi đã chinh phục được Fansipan với mỗi người theo mỗi cách khác nhau. Người thì livestream, người chụp hình, người hò hét, người cười, người khóc vì sung sướng…
Và câu chuyện bên dưới đây của một ông bố doanh nhân – đó là “viết tâm thư” cho những cô công chúa nhỏ của mình khi vừa chinh phục xong Fansipan. Một bức thư chứa đựng tình yêu thương của một người cha dành cho những cô con gái nhỏ, không những thế nó là bài học vô giá mà người bố doanh nhân đã rút ra trong quá trình băng qua hơn 12.200m đường rừng vô cùng gian nan, vất vả trong dãy Hoàng Liên Sơn đến khi đứng trên đỉnh Fansipan; Quả thật là rất tuyệt vời, đáng để đọc.
Mời bạn cùng Doanhnhanthoidai.vn cùng đọc bức thư này nhé!
Doanh nhân Phạm Huy Cường - tác giả bức thư cảm động viết gửi những cô con gái nhỏ sau khi anh đã chinh phục được Fansipan
Thư gửi Moon Pham, Ki Pham từ Fansipan!
Hai con gái của bố, nếu sau này, tụi con có điều kiện, hay leo Fan một lần nhé. Hãy một lần làm những gì người khác ít làm, để hiểu rõ hơn bản thân mình.
Bố ghi lại đôi chút cảm xúc qua chuyển đi 10-12/8/2018 của bố cùng những người đồng đội JBN và Joy Sun, dành cho hai con nhé.
Để thành công, luôn đòi hỏi sự nỗ lực tối đa của bản thân, có khi sự nỗ lực đó vượt quá khả năng hiện hữu của các con, tuy nhiên, khả năng của con người là vô hạn, các con ạ.
1. Lúc xuất phát, được 15p, bố rất là mệt, do cơ thể sắp tới điểm tới hạn, sau này, các con sẽ có những lúc, mệt mỏi khi làm việc gì đó, và các con sẽ đạt gần tới điểm tới hạn, lúc này, rất nhiều cảm xúc phát sinh, nếu các con là người tiêu cực, sự chán nản, sự buông bỏ, sự chấp nhận thất bại sẽ xuất hiện. Và chắc chắn, các con sẽ không hoàn thành được việc cần làm.
?Đây là lúc bố phải leo rất nhiều bước chân lên dốc núi, cơ thể qua sức chịu đựng hiện tại. Lúc này, để vượt qua, bố đã dùng đến sức mạnh tinh thần, rằng là mình sẽ vượt qua được, chỉ cần mình luôn luôn bước từng bước vững chắc. Và việc mình đang làm, đích đến đỉnh núi là việc mình đã lựa chọn, bởi vậy, đây vừa là mục đích vừa là trach nhiệm khi mình đã nhận, đã cam kết sẽ hoàn thành.
2. Khi leo núi, có những đoạn hiểm trở, gần như bố chỉ tập trung vào bước chân tiếp theo của mình, có những dốc núi cao, bố không dám nhìn lên, chỉ biết cắm cúi leo lên cho đến khi hết dốc bố mới nhìn xuống.
?Sau này, khi cuộc sống có những thời điểm khó khăn, mọi thứ trở nên khắc nghiệt, hãy đừng nghĩ nhiều nhé các con, gắng làm tốt từng việc mình phải làm để vượt qua khó khăn, đó có thể là bất cứ công việc gì các con nhận được, hãy cố gắng, cho đến khi khó khăn qua đi. Đó là lúc bản lĩnh của các con được trui luyện. Tài năng có thể do thiên phú, nhưng khả năng lại cần được rèn luyện mà thành.
3. Trong hành trình leo núi, bố vượt qua khá nhiều ngọn núi, mỗi lần lên xuống, là mỗi lần gần hơn với đích đến. Thế nhưng, với mỗi lần leo lên ngọn của mỗi đỉnh núi, bố đều dừng lại đôi chút thời gian, để ngoài lại xem quãng đường mình đã vượt qua, xem lại những khó khăn, vất vả, những đoạn đường khó leo cũng như những triền núi thoai thoải mở ra trước mắt cảnh đẹp mê hồn.
?Cuộc sống luôn vậy các con ạ. Các con sẽ luôn luôn có tham vọng, ước mơ của đời mình. Từ đó, giống như những ngọn trên đường đi, các con chia nhỏ thành các mục đích ngắn, trung và dài hạn. Khi đã có các mục đích, mục tiêu. Hãy tận tâm để hoàn thành nó, đừng bao giờ bỏ cuộc, bởi chỉ một lần bỏ cuộc, coi như các con đã bỏ cuộc để được sống cuộc sống của mình.
4. Sau mỗi ngọn núi đã leo qua, tiếp tục ngọn núi mới, và mỗi lần như vậy, hành trình lại khác đi rất nhiều. Mỗi ngọn núi là một hành trình mới hoàn toàn.
?Hãy chấp nhận sự thay đổi nhé các con. Cuộc sống không bao giờ lặp đi lặp lại, cho nên, hãy tập cho mình khả năng thích ứng, và đừng hồi tưởng quá nhiều về các thành tích đã qua, bởi trước mắt các con, lại là một đích đến của tưởng lai, hãy quên thành công quá khứ, để tạo ra thêm nhiều những thành công cho tương lai.
5. Trải suốt cuộc hành trình, bố đã rất là mệt, có khi bố nghi ngờ khả năng đến đích của bố. Thiếu oxy và sức lực, làm giảm khả năng vận động. Bởi vậy, bố đã đôi lúc dừng lại, dành cho mình vài phút nghỉ ngơi và ngắm cảnh. Hành trình leo lên đỉnh Fansipan là 2 ngày 1 đêm, nên bố có quyền cho phép dành chút thời gian để được nghỉ ngơi.
?Nếu mệt quá, hãy nghỉ ngơi nhé hai con. Cuộc sống không phải chỉ luôn luôn hướng tới phía trước, không hẳn cứ phải cắm cúi để đạt mục đích mà quên mất chính bản thân mình. Hãy dành cho bản thân đôi chút rảnh rỗi, đôi chút thời gian làm vui chính mình, bỏ qua tất cả mọi thứ. Có như vậy, các con sẽ cảm thấy dễ thở hơn với con đường mình đi.
6. Sau 11km leo núi, bố cũng leo được lên đỉnh Fansipan, ban đầu là cảm giác hào hứng khi hoàn thành cuộc hành trình. Nhưng sau đó, bố chợt nhận ra, cảm giác hào hứng đó, không phải là do bố đã hoàn thành mục tiêu của mình, mà là cái cảm giác đã trải qua một quá trình dài, cảm giác về những cảm xúc bố có được khi vượt qua nó. Sau đó, bố lại trở về cảm giác cân bằng.
?Hạnh phúc, không nằm ở đích đến, mà nằm ở những niềm vui đạt được, cũng như nỗi buồn đã vượt qua trên hành trình đến đích. Đừng quá quan trọng được chuyện đạt đến đích, đến mức các con quên mất những cảm xúc các con có được trên hành trình đến đích của mình.
7. Do lười vận động, trong quá trình leo núi, cơ bắp chân và cơ đùi của bố đau nhức kinh khủng, tuy nhiên, sau một lúc nghỉ ngơi, mọi thứ cũng ổn dần.
?Không có nỗi đau nào là mãi mãi, cũng như niềm vui vậy, thời gian sẽ xoá nhoà tất cả. Cho nên, các con hãy giữ tâm thế tự tại trước mọi biến cố cuộc đời nhé.
8. Trong đoàn leo núi cùng bố, có một cô gái, đã gần như bỏ cuộc vào hành trình sáng ngày thứ hai, nhưng, cùng những người đồng đội, người anh người chị trong đoàn, cô gái đã leo lên đỉnh núi, lên đến nơi với nước mắt lưng tròng, với cánh tay dìu của đồng đội.
?Các con ạ, hãy tìm, kết thân, thương yêu và trân trọng những mối quan hệ trong cuộc sống sau này nhé. Các mối quan hệ có thể ngắn dài, thân sơ, tuỳ theo thực tế cuộc đời, cũng có mối quan hệ làm con đau, nhưng cũng có những mối quan hệ là động lực, niềm vui, niềm tin của các con để là động lực cho các con bước tiếp. Hãy cứ yêu thương, hay cứ cho đi lòng yêu thương, hai con nhé, để rồi hai con sẽ được nhận lại sự yêu thương.
Bố của Moon, Ki.
Doanh nhân Phạm Huy Cường
Nguồn Doanhnhanthoidai.vn